CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
Chết vì Ðạo là một cách làm chứng
Làm chứng cho một niềm tin kiên vững:
Vì tin Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa, là Ðấng Cứu Ðộ, nên các ngài không bước qua Thánh Giá.
Làm chứng cho một tình yêu nỏng bỏng: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người hiến mạng vì bạn hữu” (Ga 15,13).
Làm chứng cho một niềm hy vọng mãnh liệt: có sự sống đời sau, có hạnh phúc vĩnh cửu, cái chết đưa tôi giáp mặt với Ðấng tôi yêu.
Các vị tử đạo đã làm chứng bằng cái chết.
Chúng ta được mời gọi làm chứng bằng cuộc sống.
Làm chứng nào cũng đòi phải hy sinh, mất mát, thiệt thòi, vì đòi ta lội ngược dòng với thế gian sa đọa.
Các vị tử đạo thường bị đặt trước Thánh Giá.
Bước qua là được tiếp tục sống sung sướng an nhàn.
Không bước qua là phải chịu tù đày, đòn vọt, mất tất cả và mất chính mạng sống. Chỉ cần một bước chân, là mọi sự thay đổi.
Ðã có người bước qua, và cũng có người nhất quyết không chịu bước qua.
Có người bị khiêng qua Thánh Giá, nhưng đã co chân lên, như thánh Antôn Nguyễn Ðích.
Có người bước qua, nhưng sau lại hối hận.
Ðó là trường hợp của ba vị thánh quân nhân: Âugustinô Huy, Nicôla Thể và Ðaminh Ðạt.
Có người được mời giả vờ bước qua Thánh Giá để quan có cớ mà tha, như thánh Micae Hồ Ðình Hy, nhưng họ đã thắng được cơn cám dỗ tinh vi ấy.
Chính Đức Tổng Giám mục Claudio Celli, trưởng phái đoàn ngoại giao của Toà Thánh, sau khi kết thúc chuyên công tác và làm việc của ngài tại Việt Nam, hồi trung tuần tháng10/1996 đã nói như sau:
“Con người có thể đặt ra những giới hạn cho sinh hoạt của Giáo hội, nhưng không thể ngăn chặn tác động của Chúa Thánh Thần, đó phải là niềm xác tín của chúng ta mỗi khi mừng kính các thánh tử đạo Việt Nam. Các ngài cũng là những con người yếu đuối như chúng ta; đứng trước cái chết, các ngài có lẽ cũng run rẩy, sợ hãi, nhưng nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần, các ngài đã thắng vượt mọi sự, ngay cả cái chết. Đó cũng phải là sức mạnh mà chúng ta không ngừng kêu xin Chúa trao ban cho chúng ta “.
Ðứng trước Thánh Giá là đứng trước một lựa chọn.
Tôi chọn Chúa hay tôi chọn tôi ? Không có giải pháp dung hoà hay lấp lửng.
Giây phút đứng trước Thánh Giá là giây phút quan trọng.
Quyết định không bước qua Thánh Giá là kết tinh của những đêm dài cầu nguyện, của việc chiến thắng những mời mọc khéo léo, của việc thắng vượt những sợ hãi, giằng co nội tâm, của những Vườn Dầu trong ngục thất…
Hạnh các Thánh Tử Đạo Việt-Nam kể lại rằng: Ông Trùm Đích và con rể là ông Lý Mỹ đều bị bắt trong cuộc bách đạo. Trước sức ép của bạo lực cũng như cám dỗ bổng lộc, cả hai ông đều thà chịu chết chứ kiên quyết khước từ không chịu đạp lên Thánh Giá. Sau khi 2 lần tự nguyện chịu đòn thay cho nhạc phụ đã già yếu, ông Lý Mỹ đối diện với quan quân, mạnh dạn tuyên xưng Đức Tin:
“Thưa quan lớn, tôi đã suy xét và tin nhận Đạo Thiên Chúa là Đạo thật nên tôi không thể chối bỏ. Giả như có ai bảo quan lớn đạp lên đầu đức vua là người đã ban chức cao quyền trọng cho quan lớn, ắt hẳn quan lớn chẳng dám làm. Vậy thì tôi đây, lẽ nào lại cả gan đạp lên tượng ảnh Thiên Chúa mà tôi hết lòng thờ kính ?”
Cô con gái tên Mỹ mới 12 tuổi, vào thăm ông Lý Mỹ trong ngục, đã khích lệ: “Xin cha hãy can đảm chịu chết vì Chúa!” Đến cậu bé Tường mới 9 tuổi cũng nói: “Cha đừng lo cho chúng con. Cha hãy an tâm vững lòng xưng Đạo và chịu chết vì Đạo!” Cuối cùng là lời khuyên của bà vợ: “Vợ con ai mà chẳng thương tiếc, nhưng ông hãy vác Thập Giá, trung thành với Chúa cho đến cùng. Đừng lo nghĩ về mẹ con tôi!”
Thời nào chúng ta cũng được đặt trước Thánh Giá, dấu hiệu của sự từ bỏ để phục vụ.
Lúc nào chúng ta cũng có nguy cơ bước qua Thánh Giá, bằng đời sống hưởng thụ và ích kỷ của mình.
Lúc nào chúng ta cũng có phải giáp mặt với những thèm muốn luôn luôn mời gọi chúng ta bỏ xa con đường của Chúa.
Lạy các thánh tử đạo Việt Nam,
các ngài đã dám sống đến cùng ơn gọi Kitô hữu
trong một hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm.
Sự hy sinh của các ngài cho thấy tình yêu mạnh hơn sự chết
và chết là cửa mở vào cõi sống bất diệt.
Dù mang phận người yếu đuối, nhưng nhờ ơn Chúa đỡ nâng,
các ngài đã chiến thắng khải hoàn.
Xin cầu cho chúng con là con cháu các ngài
biết can trường sống đức tin của bậc cha anh trong một thế giới vắng bóng Thiên Chúa,
biết nhiệt thành làm chứng về tình yêu bằng một đời hiến thân phục vụ.
Ước gì ngọn lửa đức tin mà các ngài đã thắp lên
bằng cuộc sống và cái chết, được bừng tỏa trên Tổ Quốc Việt Nam.
Ước gì máu thắm của các ngài
thấm vào mảnh đất quê hương
để công cuộc truyền giáo sinh nhiều hoa trái.