ÁNH HUY HOÀNG VÀ VẺ RỰC RỠ CỦA THIÊN CHÚA
“Chính Thiên Chúa sắp đến cứu anh em” (Is 35,4)
Is 35,1-6a ; Gc 5,7-10 ; Mt 11,2-11
I. CÁC BÀI ĐỌC
Lễ phục màu hồng của phụng vụ Chúa nhật hôm nay làm cho mùa Vọng ngập tràn niềm vui. Niềm vui này được diễn tả trong các bài đọc, đó là: chính Thiên Chúa sắp đến cứu anh em. Đấng không chỉ dân Israel mà cả muôn dân cũng đang mong đợi, sắp xuất hiện. Tuy nhiên, để có được niềm vui đó, chúng ta cần có một quyết tâm hoán cải, không chỉ bằng những dấu chỉ bên ngoài nhưng là một cuộc biến đổi nội tâm để thay đổi con người cũ.
1. Bài đọc I: Is 35,1-6a
Đây là một trong những đoạn cuối của sách Isaia đệ nhất (Is 1-39: tiền lưu đày), nhưng tư tưởng được chất chứa trong đó lại rất gần với nội dung của sách Isaia đệ nhị (Is 40-55: Lưu đày), khi diễn tả bối cảnh mà dân Israel đang phải sống trong cảnh lầm than của kiếp lưu đày.
Bối cảnh sống của dân thật ảm đạm và nặng nề được diễn tả qua hình ảnh của những bàn tay rời rã, những đầu gối mỏi mòn, những con người nhát đảm… Thực tế đó chẳng khác gì một hoang địa hay cõi tịch liêu. Trong bối cảnh như thế, ngôn sứ Isaia lại quả quyết một cách mạnh mẽ rằng: hoang địa cằn cỗi sẽ vui mừng, cõi tịch liêu sẽ hân hoan và nở bông như khóm huệ… thiên hạ sẽ nhìn thấy ánh huy hoàng và vẻ rực rỡ của Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta.Bởi đâu có niềm hy vọng như vậy ? Ngôn sứ Isaia xác tín rằng: bởi vì Thiên Chúa sắp đến cứu anh em khi làm cho mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được, kẻ què sẽ nhảy nhót như nai. Những lời ấy thực sự khiến mọi người ngập tràn niềm vui và hy vọng.
2. Bài đọc II: Gc 5,7-10
Hòa với tâm tình của các cộng đoàn Kitô giáo thời sơ khai, cộng đoàn của thánh Giacôbê cũng đang thao thức đợi chờ ngày Chúa trở lại vào một ngày rất gần. Tuy nhiên, sự chờ đợi quá lâu, chờ hoài, chờ mãi mà Chúa vẫn chưa đến khiến gây ra một cơn khủng hoảng chung cho mọi người, sinh ra sờn lòng nản chí. Trong bối cảnh đó, Thánh Giacôbê đã khuyên bảo các tín hữu hãy kiên nhẫn, hãy bền chí và vững tâm vì ngày Chúa quang lâm đã gần đến.
Sự kiên nhẫn chờ đợi Chúa quang lâm không phải là thái độ thụ động; thánh Giacôbê còn khuyên các tín hữu hãy sống sự chờ đợi đó chủ động, được thể hiện qua việc tránh kêu trách lẫn nhau, hãy kiên nhẫn và chịu đựng trong gian khổ như các ngôn sứ xưa, bởi vì chính Chúa sẽ đến như quan tòa để xét xử mỗi người, và thưởng công xứng đáng cho những ai vững lòng cho những ai bền tâm vững chí.
3. Bài Tin Mừng: Mt 11,2-11
Trong tình trạng đang phải ngồi tù và sau khi đã nghe thuật lại tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm, thánh Gioan Tẩy giả dường như đang rơi vào một cơn khủng hoảng về chính Đấng mà ông đã một thời miệt mài loan báo. Do đó, ông đã cho người đi hỏi Chúa Giêsu: “Thầy có phải là Đấng phải đến chăng ?” Nhân cơ hội này, Chúa Giêsu đã không trả lời trực tiếp, nhưng mượn lời Isaia đã báo trước về thời đại của Đấng Mêsia để trả lời: ‘người mù được thấy, người què đi được, người chết sống lại, tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khổ…’ Như thế, một cách gián tiếp Chúa Giêsu muốn cho thấy: qua những công việc mà Người đã thực hiện, triều đại Nước Thiên Chúa đã đến gần, và Đấng thực hiện những công việc đó chính là Đấng Mêsia.
Lời khen Chúa Giêsu dành cho Gioan Tẩy giả sau đó cho thấy: vai trò tiền hô của ông không phải chỉ là chuẩn bị cho Chúa đến bằng những bài giảng hùng hồn và có sức thuyết phục mọi người đi đến hoán cải, nhưng chính những khủng hoảng, những nghi nan và chính cái chết để bảo vệ cho lẽ phải của thánh Gioan mới thực sự đóng vai trò tiền hô cho những khủng hoảng, những nghi nan và cái chết của Chúa Giêsu sau này.
Do vậy, cả lời giảng lẫn những kinh nghiệm sống đầy thăng trầm của thánh Gioan đã thể hiện đúng sứ mạng Tiền Hô của mình, và là mẫu cho bất kỳ ai khao khát thi hành sứ vụ dọn đường cho Chúa. Vì thế, ông xứng đáng được Chúa khen tặng là người cao trọng hơn trong các con cái người nữ sinh ra.
II. GỢI Ý SUY NIỆM:
1. ‘Hãy làm cho mạnh mẽ những bàn tay rời rã và hãy làm tăng sức những đầu gối mỏi mòn.’ Lệnh truyền này gởi đến cho mỗi người như một công việc cần thực hiện cho chính mình cũng như cho người khác, nghĩa là hãy củng cố chính mình cũng như thúc đẩy anh chị em xung quanh của mình trở nên mạnh mẽ, trở nên kiên cường. Chính nỗ lực này của mỗi người sẽ trở nên như dấu chỉ hữu hình báo hiệu Chúa đang đến để cứu độ muôn dân.
2. ‘Đừng kêu trách lẫn nhau…hãy kiên nhẫn và chịu đựng trong gian khổ.’ Mùa vọng không phải chỉ là thời gian chuẩn bị để mừng lễ Giáng Sinh, nhưng chính là lúc mỗi người phải sống tâm tình đợi chờ ngày Chúa trở lại bằng những hành động mang tính hiện sinh. Đó chính là một cuộc sống đặt nền tảng trên đức ái, để làm cho mối tương quan với mọi người luôn được tốt đẹp để cùng giúp nhau vượt qua mọi gian nan thử thách thường ngày.
3. ‘Phúc cho ai không vấp ngã vì Ta.’ Đây là sứ điệp mà Chúa Giêsu muốn nhắn gởi tới thánh Gioan Tẩy giả cũng như tới mỗi người chúng ta. Khủng hoảng về mặt đức tin, khó khăn về mặt đời sống xã hội là điều không thể tránh khỏi trên hành trình theo Chúa của người môn đệ. Tuy nhiên, khủng hoảng cũng chính là cơ hội để giúp người môn đệ trưởng thành hơn trong đức tin.